Cô ấy thì từng yêu thương giầy nâuLà fan trước tiên khiến cho anh buồnLà người mang lại trước thời điểm ngày em đếnNhưng không tồn tại không còn được cả anh
Bạn đang xem: Áo xanh có làm anh mong manh
Còn em thì chỉ bao gồm giầy xanh,Và mọi hy vọng manh chữ Nhân Tình.Chờ đôi lần vui ngày anh gạnh,Để cởi hài đỏ, nhằm mặt anh
Xem thêm: Khái Niệm Trong Tiếng Anh Là Gì: Định Nghĩa Tiếng Anh Là Gì Trong Tiếng Anh?
Em là cô nàng có hài đỏAnh là đàn ông trai sở hữu giầy xanhLắm thời điểm vu vơ e trường đoản cú nhủgiầy xanh – hài đỏ : thích hợp không anh ?Lắm lúc vu vơ e từ hỏiK bao gồm đầm suông, tôi đã thành ? Giày xanh hài đỏ, rẽ từng hướngTất cả cũng chỉ tại váy suôngVáy Suông là người anh yêu nhấtCớ sao anh lại nhận tình em ? … Giày Xanh ơi ! niềm hạnh phúc nhiều anh nhé .. Em đã đi vị em yêu thương vượt nhiềuHôm sao sa em đã từng ước nguyệnVáy Suông rồi sẽ về với anhTại chỗ nào nhẵn anh vẫn vào em .. Là nơi tim em còn thổn thức .. Nhưng tyên anh mãi là Váy SuôngMãi mãi luôn luôn là cô ấy .. Có khi nào anh nghĩ về đến Hài Đỏ ? Những nụ cười bé dại cđợi pnhị tàn …Em là cô nàng mặc váy suôngTừ lâu không còn đếm vui buồnCùng anh đi qua bao hoạn nạnChẳng cần phải biết tay ráng hay buôngLà ngừơi để mắt song giầy xanhMỗi bước anh đi đựơc an lànhTay bé vun vun bao hạnh phúcBởi biết tình yêu siêu mỏng dính bám manhAnh ơi … ở đâu đó … song giầy đỏCon đường vậy thái lắm chông gaiEm đan tay tí hon bịt bão tốNhóm lửa thận trọng, ấm mặt đường dàiEm là cô gái khoác váy đầm suôngTừ thọ không còn đếm vui bi quan …Anh là nam giới trai với giày đenBỏ không còn tất bật, chỉ yêu thương emBỏ hồ hết tuổi xanh đầy mơ mộngVượt nlẩn thẩn từ trọng, để ngay sát emEm là cô gái có hài đỏ, Ăn nói nhỏ dại dịu sao dễ thươngĐôi cơ hội tưởng ngay sát lại xa lắmThỉnh phảng phất thờ ơ ko vấn vươngAnh thương thơm em lắm giầy đỏ ơiTại bên bạn ấy một góc trờiNgóng theo hướng nắng, nhiều khi đếnRồi lại ra đi mệnh chung màn đêmAnh tại chỗ này nhé, hóng bóng emMột mình lủi thủi giày màu đenChỉ ngồi từ thời điểm xa cùng tơ tưởngNhìn láng giày xanh cạnh bóng em
Anh ấy là fan mang giầy xanhLà fan em tmùi hương khiến anh bi tráng.Là fan mang đến trước thời gian ngày anh đếnLà người dân có không còn được cả emCòn anh thì chỉ có giầy đenVà đông đảo yêu thương lẫn men tìnhChờ song lần vui ngày em ké,Để tháo giày black, để cạnh em.
Người ta là người mang hài đỏ, Bỏ quốc tế nhỏ, để yêu thương anh. Bỏ hết tuổi xanh cô gái, Vượt ngàn trường đoản cú trọng, chỉ cần anh. Em chẳng lúc nào mang hài đỏ, Thế giới riêng góc bé dại em phải, Anh mong mỏi sinh sống ngay sát, thì đứng lại, Chứ em chẳng đề nghị, chẳng theo anh .Này fan đàn ông có giầy xanh, Em là phụ nữ, tim ao ước manh, Nên tình em mỏng manh mảnh, duyên em ngắn thêm, Chẳng đủ nhiều năm, mà chạy theo anh ! Sẽ có một ngày song hài đỏBỏ ngỏ tuyến đường vẫn quen điBỏ lại giày xanh ngày sánh bướcLướt trên sỏi đá mang đến thiên mặt đường. Ở đây tia nắng ảm đạm hiu hắtThiếu vắng ngắt màu xanh lá cây cho kỳ lạ lùngHi vọng màu xanh lá cây rồi dập tắttrắng xóa có một màu sắc ghi nhớ nhung. Hạnh phúc đâu riêng gì là chiếm giữHài đỏ mang đến đi đột nhiên vơi lòngĐể thôi mong muốn lưu giữ, thôi hi vọngĐể giày xanh bước với váy suông bay .Em chẳng đề nghị hài đỏ của anhChàng trai giày xanh quá đa tìnhChỉ thương thơm hài đỏ cô quạnh quáViết lại đoạn kết được không anh … Giày đỏ sẽ đến cùng với giầy đenĐến mặt ai kia, tnóng chân huệ … Giày đỏ thân thiết ko giá chỉ lạnhBên cạnh giày Đen sút cheo leo … Còn anh đang về cùng với đầm suôngVề với cô nàng mà lại anh thươngĐừng tra cứu hài đỏ giầy xanh nhé … Sẽ chẳng tất cả ai cần tổn thương …